"Đề nghị của Sách công tử rất có sức mê hoặc." Long Vô Kỵ mỉm cười: "Có điều, Sách công tử đừng quên, ta và Vương thị còn có hiệp ước năm mươi năm."
Nếu không phải như thế, sao ông ta lại ngồi nhìn Vương thị từng bước phát triển mạnh tới hôm nay?
"Chẳng qua là một hiệp nghị đầu lưỡi mà thôi." Công Dương Sách hoàn toàn không quan tâm: "Chỉ cần có thể đạt được mục đích, dùng chút thủ đoạn thì thế nào? Huống chi, ước định miệng có nhiều lỗ hổng. Muốn xé bỏ ước định, động thủ với Vương thị trước không phải là chuyện khó khăn gì."
Ông ta cảm thấy đây chỉ là chuyện nhỏ.
Giữa các thế gia đại tộc và thế lực các phương đã định ước định, sau đó hủy bỏ rất nhiều. Đừng nói ông ta không để tâm, e là ngay cả Vương thị cũng không hi vọng tới việc Long Vô Kỵ có thể hoàn toàn tuân thủ ước định.