Lôi Bác Vũ chỉ đành quay về chủ trạch Vương thị lần nữa, dốc lòng dốc sức làm nãi ba. Hết cách, ai bảo khi hắn ta còn trẻ, điên cuồng say mê Vương Lạc Đồng chứ? Nếu ở rể thì phải bỏ ra một số cái giá.
May mà Lôi Bác Vũ cũng không oán hận gì, dù sao thì lão bà của hắn là thiên kiêu Vương thị, luôn phải làm việc cho gia tộc để kiếm thêm điểm cống hiến gia tộc chứ? Một thiên kiêu tu luyện lên, nếu muốn tăng tốc thì tài nguyên tiêu hao không thể ít.
Tuy Vương thị đã cho phụng dưỡng của Vương Lạc Đồng rất rất nhiều nhưng cũng cần nàng hoàn thành nhiệm vụ khác kiếm điểm cống hiến mới đủ tăng tốc tu luyện. Mà Lôi Bác Vũ ở chủ trạch cũng không hề rảnh rỗi, luôn nhận những nhiệm vụ gia tộc không cần ra ngoài để bù đắp thêm tài nguyên tiêu hao cực nhiều cho nương tử thiên kiêu.
Trở lại chuyện chính.
Gia tướng Vương Xung cung kính đáp: "Lôi lão gia, ngài cũng biết, quy mô và sản lượng của mục trường Vương thị chúng ta ngày càng lớn. Luôn có một số hung cầm hung thú từ bên đại hoang trạch bơi qua bờ, vượt qua biên cảnh Trấn Trạch vệ, lẻn vào trộm linh súc trong mục trường chúng ta."