Bây giờ áp lực kinh tế của Uông thị rất lớn, những thu hoạch này gần như đều là nhặt hời, đối với Uông thị mà nói quả thực chính là nắng hạn gặp mưa rào.
"Suy cho cùng Đại Hoang Trạch là địa bàn của Uông thị, ba phần quá ít, bốn phần đi." Vương Thủ Triết mỉm cười, thuận miệng chia thêm cho Uông thị một phần, sau đó lại nhắc nhở: "Ngoài ra, đừng tát ao bắt cá, giữ lại vài địa bàn hoạt động cho các loại sinh vật. Đợi sau khi xử lý xong Nguyên Thủy Thanh Giao, chúng ta mới dẫn nước Trấn Trạch, duy trì hoàn cảnh sinh thái Hoang Trạch."
Vương Thủ Triết đã trải qua cuộc sống ở Trái Đất biết được, phá hoại hoàn cảnh tự nhiên quá độ sẽ mang tới một hệ liệt hậu quả. Sự tồn tại của loại hoàn cảnh sinh thái hoang trạch này cũng rất cần thiết.
"Được, Thủ Triết gia chủ." Hai vị lão tổ của Uông thị vội vàng thu lại ý cười, bảo đảm nói: "Chúng ta chắc chắn sẽ quán triệt ý chí của ngài."
Trải qua chuyện của Nguyên Thủy Thanh Giao lần này, lại nghe qua kế hoạch khai phá của Vương Thủ Triết đối với Đại Hoang Trạch, bây giờ, hai vị lão tổ đã tâm phục khẩu phục đối với Vương Thủ Triết. Tâm lý cũng hoàn toàn hướng về Vương thị, hoàn toàn bày ra tâm thái lấy Thủ Triết gia chủ làm người dẫn đầu.