"To gan!" Lão Diêu ở bên cạnh thấp giọng quở trách: "Sao ngươi có thể suồng sả nói tới chuyện tranh đoạt đế tử ở trước mặt bệ hạ?"
Trong lúc nói còn lặng lẽ ra hiệu ánh mắt với Vương Ly Dao.
"Diêu đại nhân, Trường Ninh Vương thị là ủng hộ tranh lấy đế tử chứ không phải tranh đoạt." Vương Ly Dao nghiêm mặt nhìn lão Diêu, con ngươi trong veo như nước: "Huống hồ dựa theo quốc chế Đại Càn, thứ gọi là 'cuộc chiến đế tử' vốn chính là tuyển định hai hoặc nhiều chuẩn đế tử, cho bọn họ thể hiện ra mọi năng lực của bản thân trong kỳ hạn, dựa vào đó chọn ra người kế thừa ưu tú nhất, mang tới tương lai tốt nhất cho Đại Càn."
"Đây chính là chuyện quang minh chính đại, nào có xằng bậy? Hà tất phải giấu giếm? Huống chi, lời ta nói là sự tình. Quân vương hỏi, nếu ta dám giấu, há chẳng phải phạm tội khi quân?"
Lão Diêu bị nói tới nghẹn lời, trong lòng thầm trợn mắt.