"Ly Dao ngươi chắc chắn đang mắng trẫm ở trong bụng." Long Xương đế cười híp mắt nói: "Ngươi đó, thấy tiên tư phiêu phiêu, ban nãy nói chuyện cũng rất thẳng thắn, không hề quanh co, nhưng cuối cùng cũng là một người tầm thường. Cả đời này của trẫm làm hoàng đế hơn ba ngàn năm, mọi việc đều có sử quan ghi chép, bây giờ trẫm còn đang sống, đương nhiên không có ai dám nhảy ra nói chuyện."
"Đợi sau khi trẫm chết, giang sơn đổi cũ lấy mới. Đến chừng đó, bọn họ tán thưởng ta, ta cũng không thể bò ra từ trong quan tài sống thêm mấy năm. Bọn họ mắng ta, ta cũng không bò ra đánh bọn họ được, ngươi nói ta giả vờ giả vịt có ý nghĩa gì?"
Vương Ly Dao cũng cạn lời.
Bệ hạ ngài nói rất có lý, ta không còn gì để nói.
Trước khi tới, nàng cũng từng nghĩ bệ hạ là người như thế nào, dù cho nàng nghĩ tới rất nhiều khả năng, duy chỉ không ngờ rằng lại sẽ như vậy...