Chẳng qua con tiểu Thanh Long này đáng yêu thì đáng yêu nhưng đại khái là vì lòng tự tin do thực lực tăng lên mang lại, khiến nàng ta có hơi phiêu.
Nàng cư nhiên dùng đuôi vỗ vỗ vai của Vương Thủ Triết nói: "Sau này Vương thị chúng ta dựa vào ta che chở. Chỉ cần các ngươi cung phụng ăn uống thật tốt cho bổn tiểu thư, trong hai trăm năm, bổn tiểu thư bảo vệ các ngươi bình an vô sự. Còn sau hai trăm năm...Ừm, vậy phải xem ngươi biểu hiện, nếu hầu hạ bổn tiểu thư tốt, bổn tiểu thư chưa chắc không thể suy nghĩ sẽ gánh vác linh thú trấn tộc của Vương thị trường kỳ, tiếp tục che chở Vương thị."
Giọng nói của nàng ta vẫn yểu điệu, mơn mởn như thế, lời nói ra lại mang vẻ bề trên, lão khí hoành thu, lộ ra cỗ khí tức như sơn đại vương.
Lời này vừa nói ra, Hỏa Hồ lão tổ lập tức dựng lông, lông hồ ly màu đỏ lửa dựng lên từng cọng, khí thế đại thịnh: "Tiểu Thanh Long, ngươi nói như vậy là định tạo phản sao?"
Tiểu Thanh Long mini run người, tựa như nhớ ra chuyện gì đó đáng sợ. Nhưng sau đó, nàng lập tức phản ứng lại, bây giờ nàng đã đột phá Thất giai, còn sợ con hồ ly thối này làm gì?