Lúc này, sắc mặt của Long Vô Kỵ mới dịu xuống, bưng ly rượu cười nói: "Ta nói mà, với nhãn quang của ta, viên minh châu có thể được ta coi trọng như vậy, há sẽ vô phẩm vô đức thế sao? Được, vậy ta nghe thử rốt cuộc ngươi muốn thế nào."
"Nhược Lam, nàng tới cửa cống cống Đoạn Long từ từ xả nước, tránh cho Long đại ca uống rượu không an tâm." Vương Thủ Triết mỉm cười, xoay người phân phó với Liễu Nhược Lam.
"Phu quân..." Liễu Nhược Lam liếc nhìn Long Vô Kỵ, tựa như hơi cố kỵ.
"Không sao, Long đại ca chính là hào kiệt tuân thủ chữ tín." Vương Thủ Triết đội thêm mũ cao cho Long Vô Kỵ nói: "Ngài ấy đã nói nhận thua không quản nữa, tuyệt đối sẽ không nuốt lời."
"Vâng, phu quân."