"Không phải Vương Thủ Triết ta xem thường một đám cao tầng Giao Long Bang các người, ngoại trừ Ngọc Tùng tiên sinh, mười mấy người kia...đầu óc còn không bằng Long đại ca...làm thế nào có thể gánh được trách nhiệm ràng buộc?"
"Tất cả đều là suy đoán của Thủ Triết gia chủ, làm sao có thể đổ tội cho Ngọc Tùng?" Sắc mặt của Tưởng Ngọc Tùng hơi tái đi.
"Ngọc Tùng tiên sinh có phải có hơi xem thường Vương thị chúng ta? Ta đã hoài nghi ngài, ngài còn muốn nghĩ cách truyền tin ra ngoài ngay trên địa bàn của Vương thị chúng ta...Còn là truyền tới Quy Long Thành..." Vương Thủ Triết bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Lẽ nào là coi việc kinh doanh mấy chục năm nay của Vương thị chúng ta uổng phí sao?"
"A!" Tưởng Ngọc Tùng lập tức suy sụp, mặt như đưa đám nói: "Thủ Triết gia chủ, ta là làm việc cho bệ hạ, mong ngài thủ hạ lưu tình."
"Yên tâm yên tâm, ngài là người của bệ hạ, sao ta lại làm khó ngài chứ?" Vương Thủ Triết cười híp mắt nói: "Ta còn phải đa tạ Ngọc Tùng tiên sinh giúp ta truyền tin cho bệ hạ."