Nhưng càng xem lại càng thấy không đúng.
Sắc mặt của Long Xương đại đế ngày càng khó coi: "To gan, Vương Thủ Triết này thật to gan. Lại dám ỷ vào hoàng đế ở trên cao, sau khi uống chút rượu với Anh Yề, mặc sức bình luận công tích của trẫm. Cái gì hai phần hơn, tám phần công!"
"Cái gì mà vì trẫm thích khai thác, không thích phát triển nội chính, kết quả dẫn tới cả nước khá nghèo!"
"Nghe xem, đây là lời gì? Hơn nửa phần đời của trẫm đều đánh giặc với Tây Phổ Nam Tần, hắn chẳng những không cảm thấy trẫm đang bảo vệ quốc gia, còn xằng bầy nói trẫm là quân vương hiếu chiến. Lão tử lấy một địch hai, uy phong bát diện, lại bị tiểu nhi vô tri kia nói bậy."
"Bệ hạ bớt giận, bớt giận, Vương Thủ Triết vốn không biết bên cạnh hắn có người của chúng ta nên mới dám cuồng ngôn như vậy." Lão Diêu ở bên cạnh sốt ruột toát mồ hôi lạnh, trong lòng chộn rộn, tiểu tử họ Vương kia thật sự rất giỏi gây chuyện..