Được thôi...
Vương An Nghiệp có tình tính rất tốt.
Sau đó, một thiếu nữ bất lương dẫn theo một tiểu nữ long bất lương kẹp lấy Vương An Nghiệp tới rừng cây bên cạnh.
Chẳng mấy chốc, trong rừng cây đã truyền ra tiếng kêu thảm của Vương Anh tuyền: "Hay cho tên Vương An Nghiệp ngươi! Ta là cô cô ngươi! Ngươi đánh nhau mà thôi, lại còn dùng linh bảo Thần Thông triệu hoán lão gia gia, ngươi chẳng phải đang ức hiếp ta nghèo sao? Ô ô ô..."
"Cơ Vô Trần, chuyện của bản tôn ngươi cũng dám nhúng tay? Ây dô ây dô, đánh nhẹ chút, lão già ngươi, hạ thủ không biết nặng nhẹ, bản tôn phải hiện ra nguyên hình! Vương An Nghiệp, ngươi quá bỉ ổi vô sỉ, đánh nhau còn dùng chú đau bụng. Ao ô ao ô, ây dô ây dô, ta sai rồi...Đừng đánh nữa, ta chỉ đùa với An Nghiệp thôi."