"Vâng, bệ hạ." Lão Diêu nhận thủ dụ, đi tới bên cạnh Vương An Nghiệp, cười ha ha nói: "An Nghiệp tiểu công tử, mời theo lão nô."
"Phiền Diêu công công rồi." Vương An Nghiệp lịch sự khiêm tốn hành lễ, thể hiện ra giáo dưỡng ưu tú từ nhỏ tới lớn.
"Khoan đã, ta cũng muốn đi xem xem." Ngô Tuyết Ngưng đảo mắt, tựa hồ đã có chủ ý gì đó: "Ta cũng có thể giúp An Nghiệp chọn bảo vật, tránh cho hắn chịu thiệt."
"Bảo vật trong Thần Binh điện của trẫm không có món nào ngươi xứng." Long Xương đại đế có hơi bất mãn: "Đợi ngày nào đó ngươi đạt điểm tối đa bài thi trung đẳng, trẫm sẽ dẫn ngươi đi chọn một món."
Lần này Long Xương đại đế vốn còn muốn thi thể chút nội tình văn hóa hoàng thất nhưng lại không ngờ từ đầu tới đuôi đều thua thảm hại. Đặc biệt là một trong các hài tử mà ông ta thương nhất, Ngô Tuyết Ngưng, ngay cả con thiếu nữ long của Vương thị còn không thắng được, điều này làm sao khiến ông tài hài lòng?