Nói xong, Long Xương đại đế bưng trà thơm ngào nhạt "rột" một hớp, tâm trạng lập tức khoan khoái hơn nhiều, sau đó bắt đầu nói: "Lão cẩu Triệu Hồng Bác kia, đây là chứng tỏ muốn lợi dụng trẫm đả kích dị kỷ."
"Ngươi nói vì cuộc chiến đế tử, nhắm vào Trường Ninh Vương thị cũng coi như hợp tình hợp lý. Nhưng bây giờ, lại còn mở rộng diện tích đả kích, chuẩn bị lấn vào Định quốc công phủ."
"Đã nhiều năm như thế rồi, Định quốc công phủ đã thảm như thế kia, vốn dĩ đường đường là Nhị phẩm, bây giờ ngay cả Công Dã thị và Trần thị cũng không bằng. Lẽ nào vẫn muốn triệt để đánh Định quốc công phủ vào bụi bặm sao? Không hiểu đạo lý phải tìm chỗ khoan dung mà độ lượng?"
"Cái này...bệ hạ." Lão Diêu tốt bụng nhắc nhở: "Đây là do người dẫn đầu."
"Đây..có sao?" Long Xương đại đế chớp mắt: "Năm xưa Định Huyền lão tổ của Vương thị, nói thế nào cũng là công thần theo lão tổ tông gây dựng giang sơn. Trẫm chẳng qua là thấy Vương thị phiêu quá, gõ đánh tí, cảnh cáo một trận mà thôi."