"Đây chẳng phải là chuyện phiền phức nhất. Chuyện ta sợ nhất là sau khi lên thuyền, ông ta sẽ phái Vương thị ta đi làm những việc thiếu đạo đức kia, ví dụ buôn lậu thông địch gì đó. Bệ hạ, ngài nói ta làm tốt hay là làm không tốt?"
"Không ngờ Vương thị ta xui xẻo đáng đời, bị một đám sói nhìn chằm chằm? Vậy ta còn có thể làm sao? Vì bảo vệ Vương thị, vì tương lai của Đại Càn quốc, ta không thể không lo lắng, dốc sức suy nghĩ? Ta dễ dàng sao?"
Vương Thủ Triết mở miệng đã mắng một tràn, cái miệng đó điên cuồng phát ra tiếng, quả thực giống như súng liên thanh.
Long Xương đại đế bị hắn nói tới da mặt dày như tường thành cũng thoáng đỏ lên.
Hồi tưởng lại, những chuyện xấu xa mà Khang quận vương làm quả thực rất phiền lòng, cũng thực sự hơi quá đáng.