Vương Thủ Triết đọc tên của hắn, lập tức lắc đầu nói: "Nếu ngươi họ Vương, tên quá phạm xung rồi. Hay là ngươi theo họ Liễu của nương tử ta, hoặc dứt khoát theo họ Ngô hoàng thất. Dù sao thì đại đế tặng ngươi cho ta cũng là che chở tiểu bối như ta."
Long Xương đại đế sáng mắt lên, tuy tiểu tử Thủ Triết này thẳng thừng độc miệng nhưng vẫn là người biết ơn, xem ra trẫm không "che chở" uổng hắn.
Ngoài dự liệu, bảo thuẫn An Toàn không hề do dự nói: "Vậy ta lấy tên là Liễu (柳-liǔ) An Toàn, hài âm là Lưu (留- liú ) An Toàn, tên 'Vô' (ở đây họ Ngô - 吴 phát âm wu gần âm với 无 ) An Toàn quá không may. Hơn nữa đại đế hành sự quá lỗ mãng, đánh trận hở tí là muốn xông lên tuyến trên, tự cho rằng mình rất tài giỏi. Ông ta có thể sống tới bây giờ thực sự quá may, chúng ta không thể học theo tấm gương phản diện này được."
"Ngươi sống tới bây giờ mới thực sự là may mắn đấy...Ngươi mới là tấm gương phản diện." Long Xương đại đế lập tức tức tới rung râu trừng mắt, thật sự nên giết tên An Toàn này sớm hơn, quả thật là nghe mấy lời của A Toàn, giảm thọ mấy chục năm.
Liễu An Toàn cũng sẽ không phản ứng với đại đế hở tí là đòi giết hắn, sau khi có tên mới, hắn bắt đầu tận tâm tận lực chỉ dạy Vương Thản Khắc: "Thản Khắc à, ngươi phải hiểu chức trách cao nhất của một tấm thuẫn, đó chính là bảo vệ an toàn của chủ nhân, hễ để chủ nhân chịu chút thương tích nào, đó chính là lỗi của chúng ta."