Nhóm ba người Long Xương đại đế chia ra hành động, lặng lẽ đi hỏi nhiều hộ di dời nhưng từ đầu tới cuối đều không tìm thấy đáp án có thể khiến ông ta hài lòng, ngược lại hết lần này tới lần khác cảm nhận được sự hậu đạo của Vương thị cùng với sự nhân tính hóa thể hiện trong quá trình di dời.
Chỉ có số ít người có ý kiến với Vương thị nhưng ai cũng là lưu manh ngay cả Long Xương đại đế cũng không nhịn được muốn đánh, vốn không thể tính được.
Hành động của họ cũng kinh động tới cơ chế phòng vệ trong nội bộ Vương thị.
Rất nhanh, đội ngũ bắt gữ đã vây quanh tửu lầu mà bọn họ ở.
Đương nhiên Long Xương đại đế không chịu bị bắt, thi triển uy lực Lăng Hư cảnh, lặng lẽ xé ra một khe hở không gian, "đào tẩu" đến địa bàn Bình An trấn, độc lưu lão Diêu và Ngô Tuyết Ngưng bốn mắt nhìn nhau.