Cho Đức Hinh thân vương đoán một trăm lần, ông ta cũng không đoán ra sẽ đối mặt với cục diện này.
Không gian tiên tổ che chở bền vững lại bị một cây thực vật phá. Mà ông ta vừa mở mắt ra lại nhìn thấy lão tổ tông mà ông ta nể sợ nhất.
Ánh mắt này của lão tổ tông, đây là muốn ăn người.
Tiêu Ly Mặc bên cạnh lại chỉ khẽ biến sắc, trong con ngươi xẹt qua một tia thần sắc vô cùng phức tạp, có thống khổ, có tuyệt vọng, cũng có mấy phần giải thoát.
"Lão tổ tông, hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm." Đức Hinh thân vương gấp tới toát mồ hôi đầu, vẫn muốn giãy giụa cầu sinh: "Là ta nhận được tình báo, tố cáo Vương thị là gian tế của Xích Nguyệt Ma Triều...Có kẽ, có lẽ là tình báo của ta sai rồi."