Mẹ của Long Vô Kỵ là Triệu Tích Tình đã có chút không ngồi yên được, vội vàng đứng dậy nói: "Chư vị đợi đã, ta thay Ly Từ tặng chút quà." Bà cũng không biết quà của Ly Từ là thứ gì, chỉ sợ phía sau nhiều đồ tốt xuất hiện, khiến quà của Ly Từ bị mờ nhạt.
Triệu Tích Tình vung tay, từ trong nhẫn trữ vật cực phẩm, bà lấy ra một cái rương to, cùng với một bức tranh cuốn.
"Đa tạ tiền bối thay Ly Từ cô nãi nãi của ta tặng quà." Vương An Nghiệp nghe thấy truyền âm của Vương Thủ Triết, lập tức chắp tay cảm tạ.
"Không việc gì, lần này ta về Đại Càn cũng có vài chuyện cần làm, thuận tiện chuyển quà giúp nàng ấy." Triệu Tích Tình thản nhiên nói một câu, lại thuận tay vẫy, lấy ra một miếng bảo vật như minh châu màu nước: "Đây là một viên bảo châu phòng nước thiên nhiên, tặng ác ngươi làm quà tân hôn."
"Triệu tiền bối có thể tới tham gia hôn yến của vãn bối, An Nghiệp đã vinh hạnh vạn phần, há có thể nhận vật quý trọng như vậy." Vương An Nghiệp vội chối từ, Vương thị dù sao cũng không thân với Triệu Tích Tình, cũng không có tầng quan hệ thâm sâu gì, tùy tiện nhận quà trưởng bối thì không hay.