"Khương huynh nếu tò mò, chi bằng cùng ta trở về." Công Dương Sách nghe hắn nói như vậy, dứt khoát mời nói: "Vị gia chủ của Vương thị đó ta đã sớm muốn tiếp xúc với hắn rồi, chỉ là năm đó khác lập trường, vẫn luôn không thành công. Chuyến này về nước, nếu có cơ hội, ta nhất định phải kết giao với hắn. Khương huynh đã hiếu kỳ, chi bằng đi cùng."
Khương Tinh Uyên ngẩng ra, sau đó hưng phấn đồng ý: "Cũng được. Coi như du lịch vậy."
Lần này hắn rời khỏi Tiên Cung vốn là để du lịch, mở mang nhãn giới, đi đâu đều được. Tuy Đông Càn quốc hơi xa nhưng đã có người huynh đệ như Công Dương Sách đồng hành, vậy cũng không có gì không thể.
"Tính cách muốn làm gì làm đó của Tinh Uyên hiền đệ thật sự vẫn phóng khoáng như xưa." Hàn Lang Đài không khỏi cười lớn: "Các ngươi nói đến nỗi ta cũng muốn đi cùng các ngươi. Đáng tiếc ta còn có không ít tộc sản cần quản lý, không thể đồng hành cùng các ngươi. Đợi đến Đông Càn, gặp được vị gia chủ trong truyền thuyết kia, đừng quên gửi thư cho huynh trưởng ta, nói với ta tên đó có thật sự có ba đầu sáu tay không."
Mọi người nghe vậy bỗng chốc cười to.