Ha ha ha, lần này đợi Vân Dương ta trở về chính là lúc ngươi ân hận. Hắc hắc hắc, ngươi đợi đó cho bổn chân nhân!
"Không ngờ lại gặp phải người quen của Công Dương hiền đệ." Khương Tinh Uyên sảng lảng cười nói: "Như vậy thật tốt, thật tốt, chuyến đi này đã có bạn rồi. Như vầy, lát nữa Vân Dao phi thuyền sắp bay, sau khi tới bầu trời Tây Cụ Dương, cảnh sắc ưu mỹ, chi bằng mọi người cùng dùng bữa ở khu quan sát, làm quen lẫn nhau?"
Dùng bữa?
Vương Ly Từ và Lam Uyển Nhi vốn còn không hứng thú vừa nghe tới hai chữ này, mắt lập tức sáng lên.
Cảnh sắc gì đó không quan trọng, mấu chốt là có cái ăn.