"Bệ hạ, tốc độ hạ xuống của ngươi vừa rồi quá bạo lực, đập bể không ít viên gạch trân quý, phá hủy tài sản chung." Âm thanh của khí linh Tiểu Tuyết lạnh như băng nói: "Trước tạm khấu trừ một vạn điểm cống hiến."
"Trừ thì trừ, dù sao đợt này trẫm cũng kiếm lời không ít." Long Xương đại đế âm thanh hào sảng vô cùng, có một loại giọng điệu ta có tiền ta bốc đồng: "Đây chính là một linh mạch cỡ lớn, trẫm phải rút mất hơn nửa năm. Nếu như ngươi đổi tên phế vật Thiên Hà kia đến, mười năm cũng chưa hẳn đã làm được."
Thân là một đại đế mặc dù còn mang theo tên tuổi trên người nhưng thực tế đã về hưu, không thể nói muốn làm gì thì làm đi, nhưng đương nhiên là thế nào thoải mái thì làm như thế. Trào phúng Thiên Hà tính là gì? Lúc vui vẻ, Khương Chấn Thương ở trước mặt ông ta thì ông ta cũng mắng giống vậy.
"Bệ hạ." Vương An Nghiệp vội vàng tiến lên chào hỏi.
"Dô, đây không phải An Nghiệp tiểu... An Nghiệp thân yêu nhà ta sao?" Long Xương đại đế vẻ mặt tươi cười, một bộ dáng hòa ái dễ gần nói: "Tiền nợ ngươi tạm từ từ đã, chờ sau khi ta gỡ vốn được, ta cam đoan sẽ trả cho ngươi cả gốc lẫn lãi."