"Vân Dương tiền bối." Lúc này, Vương Thủ Triết cung kính hành lễ với Vân Dương chân nhân: "Thủ Triết đa tạ ngài những năm qua đã chăm sóc Ly Từ, nếu không có việc gì, có thể tới Vương thị ta ở một khoảng thời gian tu dưỡng một phen, để Vương thị ta bày tỏ tâm ý với ngài."
"Vân Dương tiểu tử, gần đây ta cũng thường ở Vương thị." Thiên Hà chân nhân cười vỗ vỗ vai ông ta nói: "Đặc biệt là hiệu quả Tụ Linh Trận của chủ trạch Vương thị rất tốt, còn uẩn hàm từng tia khí tiên linh, ở lâu có thể kéo dài tuổi thọ."
"Đã vậy, vậy Vân Dương cung kính không bằng tuân mệnh." Vân Dương chân nhân xưa nay da mặt không mỏng, đặc biệt sẽ không có cảm xúc tiêu cực như không thích ứng, không tự tại, câu nệ với việc khách cư tộc khác.
Ông ta cảm khái một câu: "Bôn ba ngần ấy năm, quả thực nên nghỉ ngơi một lúc rồi. Ta nhớ Vân Dương nhất mạch ta còn có mấy đồ đệ vẫn chưa dạy, những năm qua cũng vất vả cho chúng, cách mười năm đều sẽ gửi một khoản tiền tới tiền trang Tiên Triều."
Đoán chừng nếu không phải vì cần bọn họ kiếm tiền gửi tiền, khả năng cao Vân Dương chân nhân đã quên mấy đồ đệ đó tới ngoài chín tầng mây rồi.