Ngụy Minh Vũ đứng ở bên cạnh ghế dài, cung kính hồi báo tình hình của Ngụy Thanh Vân.
Là một trong những đại thiên kiêu của thế hệ này trong gia tộc, Ngụy Minh Vũ so với Ngụy Thanh Vân phải lớn hơn mấy chục tuổi, tư chất cũng cao hơn một chút so với Ngụy Thanh Vân.
Đối với sự cưng chiều và bảo vệ của lão tổ Đông Dữu đối với Ngụy Thanh Vân, trong lòng hắn ta thật ra cũng phê bình kín đáo, nhưng trên mặt lại không dám tỏ ra chút nào, vẫn luôn cung kính bẩm báo: “Ngoài ra, hôm nay có mấy vị trưởng lão trong tộc tới cầu kiến, đều làm ầm muốn ngài xử lý Thanh vân chất nhi. Ta cũng đã ngăn lại giúp ngài theo lời giải thích của ngài. Nhưng mà...”
Nói đến đây, hắn ta hơi dừng lại một chút, có hơi do dự: “Ta lo rằng cứ tiếp tục như vậy, Thanh Vân chất nhi sẽ khiến mọi người tức giận.”
Bởi vì chuyện Ngụy Thanh Vân đã làm mất khí vận chi thụ, các trưởng lão trong gia tộc đều có rất nhiều ý kiến,Ngụy Đông Dữu đành phải dập tắt phản ứng dữ dội mới tạm thời đè xuống.