"Hành động bỉ ổi?" Trấn Nam Vương cười ha ha nói: "Ngụy lão đầu ngươi thật đúng là dám chụp mũ cho bản vương. Vậy thì Ngụy thị các ngươi đầu cơ tích trữ hàng, chiến lược thao túng giá vật tư thì được, nhưng lại không cho phép bản vương bỏ đá xuống giếng sao? Trên đời này làm gì có lý lẽ như vậy chứ?"
"Không sai, bản vương đến đây là để thêm dầu vào lửa." Trấn Nam Vương tự nhiên hào phóng thừa nhận mục đích của mình, rồi quay sang chắp tay nói với Ngộ Đạo Trà Thụ: "Ngộ Đạo tiền bối, đám người này của Ngụy thị đã quen làm thổ hoàng đế, nếu như ngài không cho bọn hắn nếm thử chút gì đó, bọn hắn tất nhiên sẽ còn tiếp tục chơi xấu. Đêm dài lắm mộng đó tiền bối."
"Trấn Nam Vương nói chí phải."
Ngộ Đạo chân quân nhìn Ngụy Đông Dữu một chút, dứt khoát không còn quan tâm tới ông ta nữa, mà ngắm chuẩn rồi đâm đầu thẳng xuống một mảnh linh điền cực phẩm của nội bộ chủ trạch Ngụy thị.
Lao xuống nửa đường, thân thể của ông ta thay đổi một lúc, trong từng đường ánh sáng xanh biến ra bản thể.