Nhất thời, nước mắt của Bùi lão sắp chảy xuống.
Chân của ông ta cũng mềm nhũn ra, kích động nhìn Vương Anh Lôi. Đây nào phải là tiểu cô nương, đây rõ ràng là nữ thần tài.
Ngay cả cách ăn mặc "quái dị" bị ông ta chửi rủa trong lòng ban nãy cũng bỗng chốc trở nên vô cùng thuận mắt.
Tiểu cô nương này, uốn gợn sóng đẹp biết bao, đây là thẩm mỹ độc đáo mà đi đầu...Còn chuyện đánh gãy chân, vậy thì càng không nên nhắc, đó đều là suy nghĩ chủ quan của ông ta.
"Bùi lão, Bùi lão ngài không sao chứ?" Vương Anh Lôi thấy hai chân ông ta nhãn ra, loạng choạng muốn ngã, vội vàng hỏi.