"Dù sao thì đều phải tới tìm ngươi, chuyện tiện tay cũng không phiền hà gì." Thanh Hoàng yêu đế biểu hiện cũng khá khách sáo.
Tuy tính tình nàng ta cao ngạo nhưng một là Vương Thủ Triết đã sớm châm biếm nàng ta, hai là bản thân Vương Lung Yên thiên tư trác tuyệt, mai này e là sẽ là một Lăng Hư cảnh hậu kỳ, nếu may mắn, nói không chừng còn có thể làm ma tôn, Thanh Hoàng yêu đế cũng không ngốc, dĩ nhiên sẽ không rảnh rỗi đắc tội bà.
Lúc hai người nói chuyện, Thanh Hoàng yêu đế lấy lần lượt từng món mà Vương Thủ Triết nhờ nàng ta mang tới ra.
Quà mừng đều đặt trong hộp, trên mỗi phần đều viết tên người, chú thích rõ là ai tặng.
Vương Lung Yên vừa nhìn vừa tán gẫu với Thanh Hoàng yêu đế, hỏi tình huống gần đây của gia tộc, thi thoảng còn cùng mắng Vương Thủ Triết mấy câu, bất tri bất giác đã dần thân quen.