Suy cho cùng, Xích Vĩ từ nhỏ đã không lớn lên bên cạnh nàng ta, từ nhỏ đến lớn không biết đã phải chịu bao nhiêu khổ cực, từ nhỏ cũng không thể dựa theo bí pháp của Cửu Vĩ Hồ nhất tộc bọn họ để nuôi dưỡng, năng khiếu bẩm sinh không đủ, vì vậy mà đến tuổi này tu vi vẫn chỉ mới là thất giai.
Thậm chí như Vương Thủ Triết nói, năm đó thăng cấp lôi kiếp thất giai suýt chút là không thể vượt qua.
Mà những điều này đều là bởi vì chính mình không thể bảo vệ cho con bé.
Trong lòng Cửu Vĩ vô cùng hổ thẹn, dĩ nhiên cũng phải làm thêm kiếm chút thiên tài địa bảo đỉnh cấp để bù đắp khuyết thiếu mấy năm nay, cố gắng bù đắp căn cơ cho nàng ta.
“Xích Vĩ tỷ tỷ, Cửu Vĩ a di, hai người đừng cãi nhau nữa.” Vương Ly Tiên khuyên nhủ nói: “Chúng ta đều là người một nhà, phải hòa thuận tương thân tương ái mới đúng. Ta rất thích hai người, chi bằng cùng nhau gả cho cha ta làm tiểu lão bà đi.”