Nói xong, giọng điệu của nàng chợt trở nên buồn bã: “Tập đoàn quân thứ ba chúng ta, hẳn là khi toàn quân bị diệt, Phán Phán lão đại có lẽ cũng vậy.”
Vương An Nghiệp trong lòng cũng rung động không thôi.
Trận chiến đó rốt cuộc là oanh liệt đến mức nào, ngay cả Chân Tiên cũng phải bỏ mạng. Xem ra, sự phát triển trong tương lai của Vương thị và Nhân tộc sẽ là một chặng đường dài phía trước.
Sau đó, Vương An Nghiệp lại hỏi tiếp một đống vấn đề khác, có vài câu Loan Loan có thể trả lời được, cũng có vài câu nàng cũng không rõ lắm, dù sao, nàng rốt cuộc chỉ là một món vũ khí, không phải lúc nào cũng ở bên cạnh chủ nhân, hơn nữa trí nhớ của nàng đã bị năng lượng triều tịch ăn mòn mất đi rất nhiều.
Cuối cùng, Loan Loan bị hắn hỏi đến mức có chút mất kiên nhẫn, oán trách nói thẳng: “An Nghiệp công tử, ta chỉ là một món khí linh, ngươi bảo ta đi chém người thì không thành vấn đề, có thể đừng thẩm vấn ta nữa được không, ta thật sự là không chịu nổi.”