Nhất là Hoa Thụy, nàng rất có kinh nghiệm trốn học, đầu tiên là mang theo Tuy Vân công chúa đi mua quần áo thay đổi trang phục, sau đó kéo nàng ta đi tản bộ khắp nơi, sống phóng túng, vô cùng tự do.
Rõ ràng chưa quen cuộc sống của Tiên Triều này, nhưng nàng lại không sợ người lạ chút nào, cứ thế vui chơi đến mức ra điệu bộ của đạo lão đi tuần. Người không biết, còn tưởng rằng nàng là một con rắn địa phương.
“Không ngờ tới đến Tiên Triều vẫn chơi rất vui.” Hoa Thụy công chúa kéo tay của Tuy Vân, đi dạo hết con đường này tới con đường kia, bắt đầu bật chế độ mua mua mua.
Nhẫn trữ vật của nàng tên là ‘tỳ hưu’, chính là nhẫn trữ vật cấp linh bảo Thần Thông mà trước đây Long Xương đại đế mang theo trên tay, sau đó truyền lại cho Đế Tử An. Bây giờ Đế tử An có quá nhiều nhẫn trữ vật, nên ban thứ này lại cho Hoa Thụy.
Không gian bên trong ‘tỳ hưu’ rất lớn, dù Vương Cơ Điệp có bỏ ra một lượng lớn tiên tinh, mua cả đống thứ, cũng chỉ lấp kín một góc trong đó.