Lan Hinh Vương nhếch miệng tạo nên một nụ cười, tiếp tục uống linh trà.
Lần này Bách Luyện chân quân cho bà ta ấn tượng không tệ, khiến cho bà ta cảm thấy hứng thú. Đợi lát nữa ông ta tới, mình sẽ cố gắng vui vẻ nói chuyện với ông ta một chút, rồi đưa ra quyết định tiếp theo.
Nào có thể đoán được.
Bách Luyện chân quân đi được nửa đường thì ngừng lại, ánh mắt thâm thúy, giọng nói dịu dàng nói với một tiểu cô nương Linh Thực sư ở bên cạnh: “Đa tạ ngươi đã tặng linh hoa, ta cũng rất có cảm tình với ngươi, ta hi vọng chúng ta có thể trò chuyện sâu hơn một chút, để hiểu rõ lẫn nhau hơn chút.”
Tiểu cô nương Linh Thực sư lập tức vừa thẹn vừa mừng, liên tục gật đầu đồng ý.