“Suýt nữa thì quên mất còn có lão già nhà ngươi.” Tiên Hoàng thấy thế, lực chú ý bỗng dưng chuyển sang người Bùi Tín An, nhướng mày phượng lên: “Ngươi vừa mới mỉa mai sau lưng bản hoàng sao?”
“Bệ hạ oan uổng quá, hạ thần chỉ là...”
“Oan uổng của ngươi cũng cút đi! Ngươi cũng không phải là thứ gì tốt, cũng cút ngay cho bản hoàng, cùng với tên tiểu tử thúi Vương Ninh Hi cút đi hết.”
“Vâng vâng vâng! Hạ thần sẽ cút, sẽ cút ngay. Ninh Hi, chúng ta cùng nhau cút đi.”
“Quay về! Ngươi đã làm rất tốt ở Đông Càn, rất quan tâm đến chất lượng của huyền giáp. Nếu như chất lương có thể bảo đảm được giống như nhóm hàng này, bản hoàng có thể đặt hàng tiếp bảy mươi vạn bộ huyền giáp.”