“Tốt tốt tốt, đứa nhỏ này ngươi rất thông minh.” Khuôn mặt tiên của Mục Vân Tiên Hoàng cực kỳ vui vẻ: “Đều là hài tử ưu tú trong phe cánh của Tiên Triều, xuất thân từ nhà nào quả thực không quan trọng. Huống hồ Vương thị hiện tại đang rất có tiền, cũng cần phải bồi dưỡng thêm vài trụ cột cho tương lai của Nhân tộc.”
Nói xong, Mục Vân Tiên Hoàng lại nghĩ tên tên tiểu tử Vươn Phú Quý kia, không nhịn được tim không khỏi đập thình thịch.
Hài tử mới lớn được một chút, đã kiếm được nhiều tiền như vậy, nên để Vương thị chảy máu nhiều hơn.
Nhân tộc bồi dưỡng ra được một Lăng Hư cảnh cũng không phải dễ dàng, Lăng Hư cảnh trung kỳ thì lại càng có chi phí cực lớn. Ngay cả Vân thị, cũng không bồi dưỡng nổi quá nhiều Lăng Hư cảnh trung kỳ.
Nếu Vương thị đã có bản lãnh kiếm ra tiền, thì cũng phải để bọn hắn bồi dưỡng thêm vài người coi như giảm phụ cho Tiên Triều một chút.