Cho đến tận lúc này, Ngọc Diệu chân nhân tất nhiên hiểu rõ, hôm này mình chắc chắn sẽ không giấu diếm được nữa, đành phải quỳ xuống một tiếng ‘thịch’: “Đệ tử, đệ tử quả thực là đã từng làm, xin Tiên Tôn nể tình đệ tử những năm gần đây đã lập được công, mà xử lý nhẹ nhàng.”
Lời vừa nói ra, xung quanh lập tức xôn xao.
Đúng là biết người biết mặt không biết lòng. Như thế nào cũng không nghĩ rằng, Ngọc Diệu chân nhân lại thật sự làm ra những chuyện đê tiện vô liêm sĩ như vậy.
“Hừ!”
Tiên Tôn cũng thất vọng không thôi.