“Không sao.” Tam hoàng tử thì lại khá bình tĩnh, thuận miệng truyền âm trả lời: “Lúc trước không phải ngươi đã phái người tìm hiểu thân thế của Nhược Băng rồi sao? Nàng chính là thánh nữ đương thời mà Âm Sát tông đã dốc hết sức bồi dưỡng bí mật, năm đó sau khi Âm Sát nhất mạch tranh giành vị trí Ma Tôn thất bại, bị ép buộc phải di chuyển đến nơi nông thôn quê mùa Biên Hoang đại lục, đổi lại là bất kì ai cũng ngầm hiểu là không cam lòng, muốn ngóc đầu trở lại.”
“Những năm gần đây, Âm Sát tông đã âm thần tích góp thực lực, có lẽ đã âm thầm đạt được thỏa thuận hợp tác với hai nước là Tần và Tấn. Khà khà, tiểu Ma Tôn Triều Thiên Giác kia lần này e rằng đã gặp được đối thủ rồi.”
“Vậy, có muốn lão hủ phái người đi tìm hiểu tình báo kỹ càng hơn một chút về Nhược Băng tiểu thư không?” Trác lão tiếp tục truyền âm.
“Không cần.” Tam hoàng tử âm thầm lắc đầu: “Trên địa bàn của Âm Sát tôn, bọn hắn đã có lòng sắp xếp, chúng ta cũng sẽ không điều tra ra được điều gì, lại còn chọc cho Nhược Băng nhà ta không vui. Dù sao, người nhức đầu cũng không phải là ta, chúng ta tại sao phải tốn sức thay cho tên tiểu tử phách lối Triều Thiên Giác kia?”
”Hôm nay chúng ta xem tình hình trước một chút. Nếu như tên tiểu tử kia thật sự gặp may mắn, kế thừa được truyền thừa của Ma Thực Tôn Giả, thì cố gắn lôi kéo hắn, để hắn trở thành người một nhà.”