"Ta là cha ngươi, ta yêu cầu ngươi đổi chủ đề." Vương Thủ Triết tái mặt: "Ta chỉ muốn bế cháu mà thôi, không phải bảo ngươi làm nghiên cứu khoa học."
"Vậy phụ thân giúp ta tùy tiện tìm một người đi." Vương Ly Nguyệt đẩy kính, ánh mắt bình thản: "Kết hôn quá chậm trễ thời gian, nhưng chỉ sinh một hài tử thì có thể. Vì nguyện vọng của phụ thân, ta có thể hi sinh hai ba năm để hoàn thành mục tiêu này."
Vương Thủ Triết: "..."
Hắn cố nén kích động muốn treo nàng lên đánh một trận, ngược lại hít sâu mấy lần mới khôi phục bình tĩnh, ngữ điệu hiền hòa giải thích: "Ta không phải đơn thuần muốn bế cháu ngoại, mà là hi vọng ngươi có thể hạnh phúc."
"Phụ thân, mạch tư duy của người có vấn đề, hạnh phúc hay không và thành thân hay không, sinh con hay không không có liên quan gì. Còn nữa, rốt cuộc người muốn ta sinh con hay là muốn ta thành thân, hay là muốn ta hạnh phúc? Người cứ biểu đạt lộn xộn, rối rắm thế này khiến ta rất khó chọn."