Trên đường nhỏ bên ngoài lương đình, bước chân của Đế nữ Lạc Già hơi ngừng lại, không biết vì sao, trong lòng lại vô hình sinh ra một cảm giác đau buồn vi diệu.
Có điều rất nhanh, nàng ta liền đem một sợi cảm xúc này quên hết đi, bước nhanh đi tới bên trong lương đình.
"Thủ Nghiệp công tử."
Vương Thủ Nghiệp sớm đã nhận ra Lạc Già tới gần, nàng ta chưa kịp bước vào lương đình, cũng đã để sách xuống đứng dậy, đưa tay thi lễ với nàng ta: "Thủ Nghiệp bái kiến Đế nữ Lạc Già."
"Thủ Nghiệp công tử, ngươi ta kết bạn nhiều năm, ngươi cũng đừng khách khí với ta như vậy nữa." Đế nữ Lạc Già có chút bất đắc dĩ ngồi xuống đối diện với hắn: "Nếu như là chuyện bình thường, thị nữ trong phủ liền có thể thay công tử làm. Công tử cố ý chờ, chẳng lẽ là có chuyện quan trọng gì?"