TRUYỆN FULL

[Dịch] Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 261: Nhận Lấy Cái Chết! Vương Thủ Triết (2)

Đôi khi, chân ngựa của ai đó sẽ bị thương và họ chỉ có thể được thay thế bằng một con ngựa dự phòng. May mắn thay, Vương Thủ Triết đã ở đó và lặng lẽ xử lý chân ngựa để tránh phía sau không có ngựa dùng.

Sau khi đi liên tục nhiều giờ, con đường ngày càng khó đi.

Cũng có cảnh một tảng đá khổng lồ nặng bảy tám tấn chắn ngang đường, không thể không đồng tâm hiệp lực cạy nó đi.

Vương Lạc Thu và Vương Lạc Tĩnh, những người vốn đã xắn tay áo muốn giết hung thú, bắt đầu mặt ủ mày chau.

Nghe Tứ ca ca nói rất hay, Lạc Thu, Lạc Tĩnh, Tứ ca ca dẫn các muội đi ngoại vực đánh hung thú, có thịt ăn.

Kết quả thì sao?

Đi được hơn nửa ngày, thậm chí một con mãnh thú cũng chẳng thấy đâu. Chỉ nhìn thấy một số động vật nhỏ và chim, từ xa chúng nhìn thấy người liền bỏ chạy. Phản ứng của chúng còn nhanh hơn Vương Lạc Thu, tốc độ của chúng rất trơn tru.

"Lạc Thu à, Nữ Đế chi lộ bắt đầu bằng bước chân." Vương Thủ Triết an ủi: "Nói không chừng chúng ta cứ đi cứ đi, lại có một con hung thú giai ngũ đi không mở mắt bị đụng giết chết ở dưới chân núi đó?"

"Tứ ca ca, lời này của huynh chỉ có thể giữ lại để dỗ dành Lạc Miểu." Sau khi Vương Lạc Thu đảo mắt, nàng quát Vương Ly Từ: "Đại điệt nữ, không phải ngươi rất hay tìm được món gì ngon sao? Sao cả ngày trời rồi mà chẳng nói tiếng nào thế?"

"Vương Lạc Thu, ta mới là đại tỷ lớn nhất. Ngươi phải kiên nhẫn một chút!" Hiện tại thực lực của Vương Ly Từ đang tăng lên nhanh chóng. Với sự trợ giúp của Lung Yên lão tổ, nàng đang nhanh chóng tiến lên Luyện Khí cảnh tầng 4.

Nhưng rõ ràng là Vương Lạc Thu không dễ chọc, nàng ham mê tất cả những công việc có thể tăng giá trị cống hiến, lại còn làm rất tốt. Được sự gia trì tài nguyên, tu vi cũng tăng vọt, ban đầu từ Luyện Khí cảnh tầng 2 sơ giai, mới nỗ lực nửa năm đã gần như đã đạt tới tầng 2 cao giai.

Đúng lúc hai nha đầu không có chỗ nào để dùng sức và chuẩn bị đánh nhau, Vương Thủ Triết đã chộp được một trong số họ và cho mỗi người một cái cốc đầu: "Yên lặng lại hết cho ta, nếu không ta sẽ khấu trừ giá trị đóng góp của giá trị đóng góp, trừ khẩu phần ăn của khẩu phần ăn...”

Lời đe dọa này vừa được đưa ra, trong nháy mắt hai người họ vô cùng ăn ý.

Những người này ấy à, đều có điểm yếu, Vương Thủ Triết bắt chẹt bọn họ vẫn rất đơn giản.

Đoạn đường tiếp theo vẫn êm đềm và vắng lặng. Đến giờ Thân, cả đội lao đến căn cứ điểm sườn đất đã được lên kế hoạch trước.

Đó là một căn cứ điểm rất thô sơ, những hàng cọc gỗ lớn tạo thành một hàng rào đơn sơ. Tuy nhiên độ cao của căn cứ điểm không tệ, xung quanh không có vật cản, tầm nhìn rộng, cách đó không xa có dòng suối trong vắt bổ sung nguồn nước.

Một số tộc nhân lớn tuổi như Vương Thủ Tín, Vương Thủ Nghĩa thậm chí cả trưởng bối Vương Định Hải, Vương Định Tộc, đã bắt đầu rất lão luyện cùng với gia tướng cùng nhau dọn dẹp doanh địa.

Những người trẻ tuổi như Vương Thủ Triết, Vương Thủ Nặc, Vương Tông Vệ, Thủ Dũng và Thủ Liêm cũng tham gia lao động, học các trưởng bối và huynh trưởng cách dựng doanh địa. Sau khi Vương Lạc Đồng cũng tham gia đội xây dựng, một vài tiểu nữ hài cũng bắt đầu tham gia để học hỏi kiến ​​thức về doanh địa.

Dọn sạch cỏ dại, dọn dẹp mặt bằng, san lấp mặt bằng, lấy củi gần đó, gia cố hàng rào gãy, dựng và củng cố lại đỉnh lều vải, thu gom nước sạch, từng mục công việc đều được thực hiện một cách trật tự.

Ngay cả nơi dựng lều và lều của ai được đặt ở đó, cũng có những quy định khá cụ thể.

Những nhiệm vụ và sự kế thừa này đã được truyền dạy từ thế hệ này sang thế hệ khác, ngay cả Vương Thủ Triết cũng học tập theo. Ở ngoại vực, phải có các kỹ năng để tồn tại ở ngoại vực.

Trời càng lúc càng tối, một đống lửa lớn và vài đống lửa nhỏ được đốt lên, rồi bắt đầu chôn nồi nấu nướng, không khí mới bắt đầu vui vẻ hơn chút.

Tiếp sau đó, mọi người lần lượt thay nhau phòng thủ.

Một đêm không có gì để nói, cho đến khi sắc trời tờ mờ sáng.

Vào lúc này, mọi người lại bắt đầu dỡ trại, thu dọn lều trại và đóng gói tất cả đồ dùng sinh hoạt mang đi. Mãi đến thần sơ sắc trời đã sáng, mới hoàn thành việc dọn dẹp trại.

Sau đó bắt đầu không nhanh không chậm đi đến căn cứ điểm tiếp theo theo kế hoạch và bản đồ.

Cứ như vậy, sau ba ngày đi bộ.

Mọi người mới đến được rìa của ngoại vực thực sự, nơi một số con hung thú dã thú dần dần xuất hiện.

Những năm trước, Vương thị căn bản đã tới đây, cũng không còn tiến sâu vào ngoại vực nữa. Thay vào đó, họ đóng quân tại căn cứ điểm và bắt đầu càn quét gần đó, săn một số con dã thú lớn hoặc một vài con mãnh thú, sau đó bắt đầu dọn dẹp trở về phủ.

Không còn cách nào khác, nếu vào sâu hơn, không có lão tổ bảo vệ. Một khi gặp phải một con hung thú mạnh mẽ, rất có thể gây ra thương vong cho đội ngũ.

Ngày hôm sau.

Trong một căn lều trông không hút mắt lắm, một nhóm người ăn mặc như phu xe ngựa tập trung tại đây. Tuy nhiên nhóm người này ngẫu nhiên ném một người ra, đều là những tồn tại đáng sợ có thể khiến người ta sợ chết khiếp.

Mà Vương Thủ Triết dù bận vẫn ung dung ngồi ở giữa bọn họ.