Các đồng chí phụ nữ đối với loại chủ đề này rất mẫn cảm, lúc nhắc đến vị Đế nữ kia tất nhiên sẽ hơi có chút ý tứ cùng chung mối thù.
Lôi Nhan Vận bị bọn họ nói như thế, cũng là nhịn không được trở nên căng thẳng.
Ngẫm lại một ngàn mấy trăm năm sau, mình đã hoa tàn ít bướm, còn Bắc Chu Đế nữ kia lại vẫn là thanh xuân tịnh lệ, xinh đẹp vô song, nàng đã cảm thấy không thể nào tiếp thu được. Ngộ nhỡ đến lúc đó nàng ta lại quấn quít bám chặt lấy Thủ Nghiệp, Thủ Nghiệp không trụ được thật mà cưới nàng ta thì làm sao bây giờ?
Ánh mắt của nàng lập tức trở nên kiên định: "Tứ tẩu nói rất đúng, ta nhất định sẽ cố gắng."
"Tất cả mọi người cố gắng một chút, nếu không được thì cũng tranh thủ đừng để tụt lại phía sau." Liễu Nhược Lam cũng cổ vũ chúng phụ nữ nói: "Thứ bảo điển này, cũng không thể nói quá hiếm có, chờ thực lực mạnh hơn một ít, giúp mỗi người các ngươi đoạt một bộ."