TRUYỆN FULL

[Dịch] Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 264: Bá Khí! Nho Hồng Lão Tổ (2)

Nam tử mặc áo bào xám trong đội ngũ cười giễu cợt: "Nhận tiền của người ta thì phải tiêu trừ tai họa cho người ta, lão phu ta coi trọng danh dự và uy tín nhất. Tuy nhiên, ta tin ngươi cũng không dám khất nợ thù lao."

Nói xong, hắn ta chắp tay sau lưng, nhàn nhã đi về phía Vương Lung Yên: "Vương Lung Yên, nghe nói ngươi xuất thân từ Tử Phủ Học Cung. Khà khà, trong đời này lão phu hận nhất những lẻ được coi là thiên chi kiêu tử như các ngươi, ai cũng kiêu căng ngạo mạn, coi tán tu thiên hạ không có gì. Để lão phu đến dạy ngươi làm người."

Dứt lời, có một luồng khí cường đại và bá đạo bao trùm khắp người ông ta, so với lão tổ bình thường thì dường như nó mạnh hơn rất nhiều.

Cùng lúc đó, ông ta tiều tụy lão luyện lật tay, trong tay ông ta có một đoản đao dài khoảng hai thước. Toàn thân con đoản đao đó đen kịt, trên đó còn đọng lại sương mù màu đen, toát ra uy lực đáng sợ khiến người ta hoảng sợ.

Ma Khí?

Con ngươi của Lung Yên lão tổ hơi nheo lại, giễu cợt: "Trong Trường Ninh vệ của ta ẩn thân một vị Ma Tu từ khi nào vậy?"

"Khà khà, lực lượng vốn không có chính tà, chỉ có mạnh và yếu." Lão giả đó chế nhạo: "Lão phu chỉ xuất thân từ tán tu hèn mọn, đương nhiên là tùy cơ duyên mà có được. Không giống như những người của Tử Phủ Học Cung các ngươi, có tư cách lựa chọn."

Ở Lũng Tả quận mà nói, Tử Phủ Học Cung luôn là Huyền Vũ thánh địa, như Thiên Lôi sai đâu đánh đó. Mà phong cách hành sự và Huyền Vũ công pháp của Tử Phủ Học Cung đều thiên về chính đạo, vì vậy phong cách nói chung của Lũng Tả quận cũng thiên về chính đạo.

Phần còn lại của các quận cũng có Học Cung thánh địa riêng, vì vậy tổng thể Đại Càn quốc lấy chính đạo làm chủ.

Một số người tà tu ma tu trong Đại Càn quốc, không thể nói họ vừa xuất hiện là sẽ la hét và giết chóc. Nhưng họ cũng sẽ bị đề phòng và chèn ép, còn những người muốn xin lập thế gia ở trong Đại Càn quốc thì tương đối khó hơn, phải được trưởng quận đặc biệt phê chuẩn mới được.

Nhưng ở bên ngoài Đại Càn quốc thì điều này không hoàn toàn đúng như vậy.

Ở một số nơi, chính và tà cùng tồn tại, nhưng ở những nơi khác tà đạo lại tràn lan, chuyện gì cũng có thể xảy ra.

Ngay cả Vương Thủ Triết cũng có chút khó có thể tưởng tượng được, cuộc sống của những bách tính bình dân ở những nơi đó sẽ như thế nào.

Tạm thời gác lại chuyện lạc đề.

Lung Yên lão tổ biết đây là một đối thủ khó nhằn.

Tuy nhiên, bà ấy không thèm nói chuyện vô nghĩa với lão giả ma tu này, bàn tay ngọc ngà nhẹ nhàng nâng lên, ánh huỳnh quang trên Lung Yên Kiếm khẽ động lơ lửng ở trên lòng bàn tay của bà ấy.

Mà cùng lúc đó.

Vẻ mặt những người của hai nhà Lưu thị và Triệu thị đều lộ ra vẻ vui mừng.

Chỉ cần có người có thể ngăn chặn Vương Lung Yên có thực lực cường đại nhất, một đám người của Vương thị sẽ chỉ giống như châu chấu sau mùa thu, chẳng nhảy nhót được mấy ngày nữa đâu.

Những tháng ngày tủi nhục này đã đến lúc tính sổ với Vương thị rồi.

Bỗng nhiên!

"Lung Yên lão tổ, tên ma tu này cứ đúng như đã hẹn giao cho lão phu khống chế đi."

Một giọng nói bình tĩnh không có gợn sóng vang lên.

Mọi người cũng không thấy có bất kì điều gì dị thường, chỉ nhìn thấy có một lão già mặc áo bông cũ kỹ đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người.

Tuy ông ấy ăn mặc rất cũ nát nhưng cũng chỉ dừng lại ở đó, lại vững vàng như núi, khiến người ta không khỏi ngẩng đầu bái phục.

Ánh mắt của ông ấy dừng ở trên người ma tu: "Bất kể ngươi là ai, ngươi đến từ đâu thì đều đã vi phạm pháp luật của Đại Càn quốc, dám cùng tộc nhân khác khiêu chiến. Lão phu Trần Nho Hồng là thông gia đồng minh của Vương thị, đối với chuyện bất công này, đương nhiên không thể chỉ ngồi nhìn."

Trần Nho Hồng!

Nho Hồng lão tổ?

Vẻ mặt của người nhà Lưu thị lập tức trở nên khó coi, bọn họ tuyệt đối không ngờ Vương thị lại mời Nho Hồng lão tổ tới.

Đừng nhìn vào danh tiếng của Nho Hồng lão tổ ở Trường Ninh vệ không hiện.

Nhưng đó chỉ là bởi vì Đông Cảng Trần thị cách khá xa khu vực trung tâm, lại thường hoạt động ở Đông Hải cho nên trong tiềm thức của mọi người sẽ không để ý tới sự cường đại và câu chuyện của ông ấy.

Nho Hồng lão tổ trước 40 tuổi không có gì nổi bật, ông ấy chỉ là ứng cử viên của gia tộc cho Linh Đài chi lộ, chịu trách nhiệm dẫn dắt một con thương thuyền hải ngoại.

Tuy nhiên, khi Nho Hồng lão tổ 40 tuổi, con thuyền gặp rủi ro ở hải ngoại, người trong nhà chỉ nghĩ rằng ông ấy đã chết trong sóng biển, nào có thể ngờ một năm sau ông ấy đã thần kỳ trở về với gia tộc và thể hiện thiên phú tiềm ẩn đáng kinh ngạc của mình.

Sau đó.

Ở tuổi 45, Nho Hồng lão tổ đã đạt đến Linh Đài và 75 tuổi đạt đến Linh Đài trung kỳ. Bây giờ ông ấy mới hơn 100 tuổi, đã đạt đến Linh Đài cảnh trung kỳ đỉnh phong.

Ai cũng hoài nghi ông ấy đã thức tỉnh huyết mạch Nhị Trọng.

Loại tốc độ và thiên phú tu luyện này mà đưa vào Tử Phủ Học Cung, e rằng cũng sẽ có cơ hội tranh đoạt hàng ngũ đệ tử cốt cán.

Cũng chính là dựa vào sự cường đại của Nho Hồng lão tổ, thế lực của Đông Cảng Trần thị khiêm tốn, chỉ mới thành lập chưa được một trăm năm đã càng ngày càng mạnh.