TRUYỆN FULL

[Dịch] Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 270: Trụ Hiên! Lung Yên! Song Kiếm Hợp Bích (2)

Vương Tiêu Hàn rất tuân theo mệnh lệnh, lập tức bỏ lại hai hạt giống Linh Đài cảnh là Lưu Thắng Hào và Triệu Đạo Nguyên, ông ấy rút lui bay về hướng của Vương Thủ Triết. E rằng không cần vài chiêu nữa, một trong số họ có thể sẽ bị giết.

Hai hạt giống Linh Đài cảnh thoát được một mạng, dường như có cảm giác sống sót qua tai nạn, lưng đã ướt đẫm rồi. Họ nhìn mặt nhau, hiểu được đạo lý thế nào gọi là không bước vào Linh Đài cuối cùng thì đó chính là sự trống rỗng.

Trước khi Vương Tiêu Hàn thăng cấp lên Linh Đài thì ít nhất ông ấy cũng mạnh tương đương bọn họ. Bây giờ dưới tình thế lấy một địch hai, lại có thể nghiền ép hai người bọn họ.

"Vương Tiêu Hàn, trốn đi đâu."

Sau khi Triệu Bá Quân uống dược, dường như ông ta đã biến thành một con thú điên, khả năng giết người của ông ta không chỉ tăng hơn một bậc. Nhìn thấy Vương Tiêu Hàn bỏ chạy, tốc độ của ông ta lại tăng mạnh, mang theo một làn tàn ảnh khói.

Một bàn tay của ông ta hướng về lưng của Vương Tiêu Hàn mà bắt, gió dữ dội bùng lên.

Cùng lúc đó.

Trong lều vải, cất giấu hai con át chủ bài khác, Mãng lão tổ và Minh Thăng lão tổ đều cảm thấy hơi cấp bách, theo bản năng muốn đi ra ngoài giúp đỡ.

Nhưng trước khi họ di chuyển, họ đều nhớ đến lời dặn dò trước đó của Vương Thủ Triết. Trận chiến này rất quan trọng, hy vọng mọi người sẽ tuân theo mệnh lệnh của hắn.

Thủ Triết đã không ra lệnh, chính là còn có những kế hoạch khác.

Ngay lập tức, họ kìm nén lại động tác. Chỉ là trong lòng tò mò, rốt cuộc Thủ Triết còn có con át chủ bài nào? Đối với đứa tằng ngoại tôn này, bọn họ càng ngày càng không thể nhìn thấu.

Thời điểm quan trọng.

Vương Thủ Triết phát ra một tiếng "keng" , rút ra ​​thanh bội kiếm thắt ở bên hông và ném qua: "Lục gia gia nhận lấy kiếm."

Sau khi thanh kiếm đó lộn nhào trên không hai lần rồi rơi vào tay Vương Tiêu Hàn. Ông ấy cầm thanh bảo kiếm trong tay, như thể đã trở thành một con người khác ngay lập tức, lòng dũng cảm tăng lên mạnh mẽ, hai tay cầm kiếm chém về phía Triệu Bá Quân.

Thanh kiếm đó, kiếm quang thổ hoàng sắc dày đặc bộc phát, kiếm quang giống như nửa cung trăng, bá đạo chém về phía Triệu Bá Quân.

"Trụ Hiên kiếm!"

Đột nhiên vẻ mặt Triệu Bá Quân thay đổi hét lên một tiếng, nào dám nghênh đón, vội vàng nghiêng người hỗn loạn tránh né.

Ấn tượng của ông ta đối với Trụ Hiên Kiếm quá sâu sắc, nhớ đến năm đó khi thanh kiếm đó ở trong tay Trụ Hiên lão tổ giống như kiếm giết thần, không biết đã giết bao nhiêu hung thú.

Ngay cả “Con hổ Thôn Nhật Kim Sí” ngũ giai cũng đã bị trúng một kiếm và kết quả là bị thương.

Triệu Bá Quân không dám chống lại thanh kiếm này.

"Xẹt!"

Kiếm quang lóe lên, một khe rãnh dài bảy tám thước được vạch ra trên nền đất cứng của doanh địa.

"Triệu Bá Quân, trốn đi đâu."

Vương Tiêu Hàn cầm "Trụ Hiên kiếm" và cứ như được Trụ Hiên lão tổ phù hộ, ngược lại cứ hướng về phía Triệu Bá Quân mà đánh, vung kiếm quang như rồng, toàn lực xông lên.

Nghĩ đến năm đó Vương thị ở thời kỳ đỉnh phong nhất, dựa vào trách nhiệm khai phá nên Trụ Hiên lão tổ đã phát tài không ít. Rồi lại mất rất nhiều công sức thu thập tài liệu, đích thân chạy tới Lũng Tả quận mời Luyện Khí đại sư luyện chế hai Linh khí.

Một thanh tên là【Trụ Hiên】, là trấn tộc bảo kiếm, một thanh tên là 【Lung Yên】 đã được trao cho tôn nữ ruột Vương Lung Yên, trợ giúp bà ấy cạnh tranh cho một vị trí trong Học Cung và nâng cao một bậc.

Từ sau khi Trụ Hiên lão tổ mất, trong tộc không có ai có tư cách sử dụng thanh Trụ Hiên kiếm, mà nó cũng đã đặt hy vọng và niềm tin của tộc nhân nên đã được tôn trí ở trong từ đường, âm thầm chờ đợi chủ nhân của kiếm ở nhiệm kì tiếp theo.

Trong trận chiến quyết định này, Vương Thủ Triết đã không ngần ngại lấy bảo kiếm Linh khí này làm con át chủ bài.

Dưới sự chứng kiến ​​của Trụ Hiên kiếm, những kẻ thù cũ của hai tộc Lưu thị và Triệu thị đã lần lượt diệt vong. Đúng lúc hợp với tình hình này, có thể cảm thấy được an ủi Trụ Hiên lão tổ ở trên trời có linh thiêng, tại sao lại không dùng chứ?

Đồng thời, bên trong lều vải.

Minh Thăng lão tổ và Mãng lão tổ liếc nhìn nhau.

Quả nhiên, Thủ Triết không hổ là Thủ Triết, người đứng giữa chỉ huy và lập chiến lược, coi chừng gắt gao Lưu thị và Triệu thị. Không cần biết đối thủ có bao nhiêu con át chủ bài, bên này đều từng bước nhận lấy, bày ra dáng vẻ tay nghề điêu luyện.

Đứa tằng ngoại tôn này, thực sự không đơn giản.

Bây giờ còn chưa trở thành Linh Đài cảnh, đã có phong thái hơn người như vậy. Lão tổ của mỗi gia tộc đều nghe theo sự chỉ huy của hắn, tiến lùi có chừng mực, vô cùng có trình tự và quy tắc.

Nếu đợi đến khi hắn đạt được Linh Đài cảnh, thế thì còn gì nữa?

Thực sự không hổ danh là tằng ngoại tôn tử của Công Tôn Mãng/Lư Minh Thăng ta...

Bỗng dưng.

Hai vị lão tổ đều âm thầm đắc ý, nghĩ đến sự tồn tại của đối phương. Họ lại bắt đầu mắt lớn trừng mắt nhỏ nhìn nhau, bắt đầu không vừa mắt nhau.

"Vương Tiêu Hàn, ngươi vừa mới tiến vào Linh Đài, muốn dựa vào thanh bảo kiếm nhỏ bé này giết Triệu Bá Quân ta sao?" Triệu Bá Quân nóng nảy không thôi, không dám chọi cứng với Trụ Hiên kiếm có uy lực cường đại, chỉ có thể không ngừng hướng về phía bên ngoài tránh né.

"Khà khà." Vương Tiêu Hàn cầm Trụ Hiên kiếm trong tay, đánh ra khí thế uy phong bát diện: "Không sao, chúng ta từ từ dây dưa. Ta ngược lại muốn xem xem, dược của ngươi dùng được bao lâu."