Nếu lão giả khôi bào vẫn là thời kỳ toàn thịnh, Vương Ly Từ dĩ nhiên không uy hiếp được ông ta nhưng ông ta trước đó vì tách Minh Sát chân ma chủng đã tiêu tốn một lượng lớn thần niệm, sau đó lại bị một kích Chân Tiên, một mạng mười phần mất đi chín phần, đã là trạng thái tàn huyết.
Kết quả lúc này, khăng khăng lại gánh thêm công kích trữ lực một lần của Vương Ly Từ, họa vô đơn chí, huyết điều trực tiếp trở nên nguy nan, thật sự chỉ còn lại một tầng huyết bì.
Trong trạng thái như vậy, bị hai nữ một hình nộm vây đánh, lão giả khôi bào gần như hoàn toàn chịu đánh bị động.
Dưới đao quang thấp thoáng, sắc mặt vốn tái nhợt của ông ta đã trắng tới mức giống như giấy vàng, khóe miệng chảy máu, trông vô cùng thê thảm.
Có điều chung quy Lăng Hư đại lão vẫn là Lăng Hư đại lão, cho dù đang ở thời khắc nguy cơ như vậy, lão giả khôi bào vẫn không hề hoảng loạn, ngược lại dựa vào kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm bắt lất một tia thời cơ, liều hết sức xé ra một khe hở không gian nhỏ, hòng trốn đi.