Trong lòng hắn ta hiểu rõ, bộ chỉ huy không phải không muốn mau chóng chi viện, mà là thực sự không nơi tay. Phòng tuyến nhân tộc lần này trực diện đối mặt với nguy cơ trước nay chưa từng có, quan ải, cứ điểm khắp nơi đều đang đánh, binh lực chỉnh thể của nhân tộc như lấy trứng chọi đá, rất nhiều lần cho dù muốn chi viện cũng là có lòng vô lực.
Viện binh có thể tới sau hai ngày, e là đã là hậu quả rất nhiều người liều mạng cố gắng rồi.
Thế nhưng, cho dù biết những điều này thì sao? Kết quả sẽ không vì hắn biết những điều này mà thay đổi.
Bây giờ, điều duy nhất mà hắn ta có thể làm chỉ có bằng mọi giá cố gắng thủ tòa quan ải này, cho dù đấu tới chỉ còn một binh một tốp, cũng nhất định phải kiên trì tới khi viện binh tới!
Lau máu trên mặt, La Dương Vũ vung đao giết lên chiến trường lần nữa, đáy máy tràn đầy tơ máu dâng lên chiến ý nóng rực, tức giận gào lên: "Các huynh đệ! Giết giết giết! Giết một đủ vốn, giết hai thì hời!"