Lại nhắc đến trụ cột gia đình.
Vương Thủ Dũng bèn thở dài nói: “Tứ ca, trước hết chưa nói đến sự chênh lệch giữa ta và huynh. Ngay cả so với Lạc Thu muội muội, Lạc Tĩnh muội muội ta còn kém xa, tương lai các nàng mới là trụ cột của gia tộc.” Vừa bắt đầu nói về vấn đề này, hắn lại thấy cực kỳ không tự tin.
“Thủ Dũng đệ chớ xem thường bản thân mình, những nỗ lực của đệ và cả bọn Thủ Liêm mấy năm nay, ta đều ghi nhận.” Vương Thủ Triết tự tay châm trà cho hắn, cười nói: “Về phần các nàng Lạc Thu, hiển nhiên mới chỉ là những con Phượng Hoàng non nớt. Chỉ là đệ cảm thấy ở Bình An trấn chúng ta, có thể dưỡng thành Phượng Hoàng thực thụ sao?”
“Tứ ca, huynh nói…” Vẻ mặt Vương Thủ Dũng nghiêm trọng.
“Thế giới này quá rộng lớn, Bình An trấn nhỏ nhoi của chúng ta cùng lắm chỉ là một xó xỉnh không đáng chú ý.” Vương Thủ Triết bình tĩnh nói: “Chúng ta há có thể dùng dây thừng trói buộc đôi cánh, hay nhốt các nàng lại trong lồng được chứ? Tương lai cho dù các nàng bay đến đâu thì người làm ca ca như chúng ta cũng đều phải hậu thuẫn và ủng hộ hết mình.”