“Cũng được, cũng được.” Vương Tiêu Chính vội vàng đáp, nhanh chóng kéo Vương Thủ Ước chuẩn bị quay lại xe ngựa.
Nào ngờ, sau khi Vương Thủ Ước hồi thần lại, hắn kinh ngạc đồng thời cũng luôn cảm thấy khó chịu trong lòng.
Đang yên lành khoe khoang cảm giác ưu việt, vậy mà kết cục lại thê thảm như thế.
Dường như muốn cứu vãn chút thể diện.
Đầu hắn nhanh chóng xoay chuyển: “Các ngươi có biết xi măng thủy tinh không? Những thứ này đều là sản phẩm mới được chuyển từ nước ngoài đến. Đặc biệt là xi măng, dễ sử dụng hơn nhiều so với tro hàu. Lũng Tả quận chúng ta có rất nhiều Huyền Vũ thế gia đã bắt đầu sử dụng xi măng để xây dựng nền đất. Ngay cả nhà ta cũng đã xây một võ trường bằng xi măng. Mặt đất bằng phẳng như gương, dùng tốt hơn đá xanh biết bao nhiêu.”