Hai người Vương Tông Thịnh ở trong vòng vây của bọn họ vô cùng đáng thương giống như con cừu nhỏ đi lạc vào đàn sói.
Tiêu rồi tiêu rồi! Tứ thúc ra tay quá ác.
Nhất định là đám đệ tử cũ không chịu được ấm ức, tìm Vương Tông Thịnh hắn để trút giận!
Vương Tông Thịnh khóc không ra nước mắt.
Thôi thôi, chẳng phải chỉ là chịu một trận đánh sao? Ta thân thể cường tráng, không đến mấy ngày là có thể khôi phục, chỉ khổ Kiến Nghiệp huynh, bị vạ lây vì hắn ta, sắp bị đánh oan một trận, thân thể hắn yếu đuối như vậy, cũng không biết có chịu đòn nổi không?