Đánh bạc trong đại sảnh đều khá nhỏ, có không ít bàn kết toán tiền cược dựa theo đại đồng, cho dù là những bàn cao cấp hơn một chút, lượng thắng thua trong một ngày nhiều nhất cũng chỉ mười mấy càn kim.
Lúc hắn hai mươi tuổi chính là đang đánh bạc ở bên ngoài.
“Đúng là như vậy.” Đinh Hữu Đức cười híp mắt nịnh nọt nói: “Tông Vệ thiếu gia là thân phận gì chứ? Há lại có thể cùng chơi với đám chân đất này.”
Dứt lời, hắn dẫn Vương Tông Vệ đi thẳng đến phòng bao lầu hai.
Trang trí ở lầu hai tinh tế hơn nhiều so với lầu một, không chỉ tất cả sàn nhà được trải thảm dày mà toàn bộ bàn nhỏ trưng bày trong hành lang cũng đều là gỗ lim vàng, trên tường cũng được treo những bức tranh tự tinh mỹ, so với tầng một thì đẳng cấp hơn rất nhiều.