Hắn ta âm trầm nói: “Không sao, không sao. Chỉ cần Tông Vệ đại thiếu gia ký một chữ, ta sẽ dẫn các huynh đệ đến Bình An Vương thị, tìm Vương Thủ Triết đòi món tiền này.”
“Tìm Tứ thúc của ta đòi nợ?!” Toàn thân Vương Tông Vệ run rẩy, vừa sợ vừa giận dữ nói: “Hữu Đức huynh, như thế thật quá đáng! Ngươi đây chẳng phải là đang ép ta vào đường chết sao? Ngươi yên tâm, món tiền này ta sẽ mau chóng trả lại.”
“Ta nhổ vào!” Đinh Hữu Đức xì mũi coi thường: “Chỉ dựa vào chút tiền bồi dưỡng của Vương Tông Vệ ngươi, không biết năm nào tháng nào mới có thể trả hết đống tiền này? Có vẻ như, Tông Vệ thiếu gia vẫn còn chưa hiểu rõ tình hình. Người đâu, để cho thiếu gia tỉnh táo một chút!”
“Hữu Đức huynh! Chớ có kích động! A a a ~ ~ ~”
Một loạt tiếng kêu thảm thiết lập tức vang lên trong phòng bao chữ Địa.