Hơn nữa, khí huyết xung quanh hắn ta cực kỳ dồi dào, hiển nhiên vẫn đang ở độ tuổi hoàng kim mặt trời chiếu chói chang.
"Hoàng Phủ Khang Bình." Trong giọng nói của hắn ta mang theo cảm giác dày dặn không thể chen vào, "Ta và ngươi có tuổi tác xấp xỉ nhau nên ta sẽ tới chơi với ngươi."
"Liễu Khánh Bạch!" Hoàng Phủ Khang Bình dừng bước, sắc mặt lập tức trở nên rất khó coi, "Không ngờ ngay cả ngươi cũng tới! Tuyệt tình đến mức này, lẽ nào các ngươi không sợ Hoa Diệp lão tổ ra tay báo thù các ngươi sao?"
Liễu Khánh Bạch cười nhạt: "Khang Bình lão đệ, ngươi thật sự biết nói đùa đấy. Tiền Mã Hoàng Phủ thị các ngươi cấu kết với Âm Sát tông, sớm đã phạm phải tội ác tày trời. Cho dù ta đánh chết ngươi, Hoa Diệp lão tổ của các ngươi cũng không nhảy ra đâm chọt được điểm nào đâu."
"Huống chi, hai đại Hoàng Phủ thị các ngươi hung hăng bức người, vốn không cho người ta đường sống. Hai bên ngoại trừ ngươi chết ta sống, còn có thể có lựa chọn nào khác sao?"