Nó giống như là một con cự tướng viễn cổ đấu đá lung tung, ngang ngược, không có quy tắc trên mặt đất nhưng lại sinh ra một cỗ uy thế đáng sợ giống như không thể ngăn cản được.
Sắc mặt của Vương Lung Yên ngưng trọng, vung Lung Yên kiếm không ngừng lùi về sau, từng đạo Huyền Băng kiếm khí đánh lên người Âm Sát độc thi.
Kiếm khí lạnh thấu xương, tạo thành từng đạo thương tích sâu đến nỗi có thể nhìn thấy xương trên người độc thi nhưng Âm Sát độc thi vốn không biết đau, cho dù Vương Lung Yên vung ra động tác gì cũng không thể ngăn nó tiến lên.
Trong nhất thời, Vương Lung Yên lại bị chế trụ.
"Ha ha ha, ngươi cứ ở đây mà chơi đùa với Âm Sát thi khối của ta đi! Ta không chơi nữa!"