Nếu đối phó với Lôi thị dĩ nhiên sẽ có chiêu đối phó với Lôi thị. Chẳng qua bây giờ chân tướng đã rõ, biến cố năm xưa không hề liên quan tới Lôi thị, hiển nhiên chỉ có thể bảo lưu những thủ đoạn đối phó với Lôi thị.
"Tông Vệ, ngươi đừng vui mừng quá sớm." Vương Lạc Đồng nghiêm mặt nói, "Bách túc chi trùng, tử nhi bất cương*, huống chi hiện giờ Hoàng Phủ thị chỉ bị chế trụ do Hoa Diệp lão tổ bị thương. Nội tình mà bọn họ tích lũy năm trăm năm vẫn còn đó, trận chiến này chắc chắn sẽ kéo dài."
(*): ý chỉ tuy người hoặc tập đoàn đã suy bại nhưng dư uy và ảnh hưởng vẫn còn.
"Bây giờ, gia chủ Hoàng Phủ Cẩm Hoàn của Hoàng Phủ thị không có bản lĩnh lớn nhưng mưu mẹo nham hiểm lại không thiếu." Vương Lạc Đồng hơi khinh thường, lại tỏ ra ngưng trọng nói, "Gần đây đã dở không ít mánh khóe trong mấy đại mục trang ở Tiền Mã chúng ta."
"Tứ cô cô nói đúng." Vừa nhắc tới chuyện này, Vương Tông Vệ cũng cực kỳ đau đầu nói, "Sau khi vào xuân, trướng thế của tân Mục Túc thảo của chúng ta cực kỳ hưng thịnh, cũng câu lấy nhiều lang sói. Đều là một đám tán tu vô lại, bọn chúng phân tán hành động, rắc một loại dược tán tên là Bách Thảo Khô trong ruộng chúng ta. Dược tán này cực kỳ độc, vừa rắc xuống đã làm các loại cỏ héo rũ, nhiều năm không có một ngọn cỏ."