"Đông Phương Ngọc Hi, ngươi lớn hơn Thủ Nghiệp nhiều tuổi đúng không?" Vũ Văn Niệm Tĩnh không thể không nói giúp: "Đại Cố Nguyên đan vốn đã rất khó chế tạo, cần tích lũy thời gian và tuổi tác. Ở tuổi của Thủ Nghiệp, số lần có thể luyện chế Đại Cố Nguyên đan, e rằng không nhiều bằng cái số lẻ của ngươi, đúng không?"
Tuy rằng nàng ta cũng không trúng tuyển, nhưng nàng ta sinh ra trong thế gia lục phẩm Vũ Văn thị vững chắc, không gian phát triển sau này cũng sẽ không quá nhỏ, hơn nữa nàng ta cũng không quan tâm nhiều đến chuyện trúng tuyển.
"Tiền công tử, Vũ Văn tiểu thư." Đông Phương Ngọc Hi không dám đắc tội đến những thế gia lục phẩm và ngũ phẩm mạnh mẽ, bắt đầu không mềm không cứng đánh thái cực:
"Thủ Nghiệp lão đệ có thể lọt vào mắt xanh của Đan Đỉnh thượng nhân, đương nhiên là hắn có một mặt độc đáo. Chẳng qua Ngọc Hi chỉ muốn học hỏi mà thôi."
Miệng thơm của Vũ Văn Niệm Tĩnh khẽ mở, khi còn muốn nói điều gì đó thì Vương Thủ Nghiệp đã lên tiếng: "Tiền huynh, Vũ văn tiểu thư, cảm ơn lời nói bênh vực lẽ phải của hai người. Tuy nhiên, một là thắng hay bại là chuyện của quân tử, dù có thua cũng có thể biết được khuyết điểm của bản thân. Thứ hai, Thủ Nghiệp cũng có một số tâm đắc về Đại Cố Nguyên đan, so với những loại đan dược khác có thể chưa chắc đã thắng được."